Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2013
Tình yêu của Bất Khốc Tử Thần
Trong Phong Vân, tôi thích BKV hơn NP, vì có lẽ anh ta chịu quá nhìu đau khổ ‘bi thống mạc danh”, hay bởi vì tình yêu đầu tiên anh dành hết cho Khổng Từ, cách yêu rất độc tài, nhưng lại cho ng xem một cảm giác xót xa khi thấy anh đau khổ thế nào khi lỡ tay giết chết KT. Nó giống như hình ảnh Kiều Phong lỡ tay giết A Châu vậy. Cũng bi ai lắm. Nhưng trong truyện và trong phim lại miêu tả rất sâu sắc, BKV ko cam tâm chôn KT đi như KP đã chôn A Châu, BKV tìm mọi cách để giữ mãi hình ảnh người yêu của mình..Rồi khi nàng mãi mãi tươi đẹp thì anh lại ko thể nhìn thấy lần nữa, vì lỡ hạ thế thạch xuống mất rồi…ko quên được hình ảnh BKV nôn nóng thế nào , chạy đến thế thạch, dùng kiếm chém thế thạch, mong nhìn thấy KT bao nhiu thì anh thất vọng, đau khổ bấy nhiêu khi kiếm gãy mà thế thạch vẫn trơ ra đó
Phim chuyển thể từ truyện tranh làm hơi khác, nhưng vẫn khắc họa được tình yêu của BKV dành cho KT, cũng gây cho T nhìu cảm xúc… Và bài hát” phong Vân” bài hát tình yêu của BKV dành cho KT..
Ngọn kiếm theo gió, mũi nhọn sắc bén đến vô tình
Từng tấc một, xuyên qua trái tim
Ngọn kiếm theo mây, càng quay cuồng, càng cô đơn quạnh quẻ,
Thì ra trước đây ta chỉ có một mình
Thì ra oán hận đều là tình thâm
Thì ra số phận đã được định đoạt ..
Thì ra tình yêu là tiếng khóc thức tỉnh
Cả tuổi thơ ấu rất kinh hoàng của BKV, thiếu hẳn tình thương của mẹ, cả nhà cha dượng lại bị sát hại, bi ai như thế, như BKV ko khóc, “tử thần ko khóc” là biệt hiệu của anh…Và tuổi thơ của anh trong Thiên Hạ Hội cũng chỉ có KT, người chăm sóc anh từ đó, mang đến cho BKV sự quan tâm dịu dàng, như tình thương của mẹ, sự ân cần, hiền hòa của cô làm cho BKV cảm thấy được yêu thương…có lẽ BKV đã yêu KT như thế..
Tiếng hát ko có nàng, ta sẽ hát một mình
Nàng có cảm nhận được
Trái tim này đã chết lặng trong mưa
Tiếng hát ko có nàng
Ta sẽ hát một mình
Nước mắt ta rơi, nàng có nắm lấy?
Lệ rơi vì ta vẫn yêu nàng
“Tử thần ko khóc” chưa hề khóc, N Phong, Tần Sương hoảng hốt ko phải nhìn thấy KT chết mà vì lần đầu tiên họ nhìn thấy nước mắt của BKV rơi ướt đẫm khuôn mặt của Khổng Từ “nàng đừng chết”… Khổng Từ, nhân hậu như cái tên của mình vậy, dù chỉ là 1 quân cờ của Hùng bá, nàng vẫn luôn dịu dàng, day dứt với cả 3 người...”Vân, huynh đừng khóc”. Nàng yêu N Phong, bi kịch là ở chỗ đó. BKV biết, nhưng ko chấp nhận sự thật phũ phàng đó.. “Lệ rơi vì ta vẫn yêu nàng”
(Nước mắt của Bộ Kinh Vân)
Gió yên lặng, bầu trời không gợn mây
Nếu mây trôi, trái tim này đau nhói
Gió mây hòa quyện, trời đất lặng im
Gió mây giao đấu
Sau cơn mưa trời lại hiện sắc cầu vồng
Gió mây nổi lên, đi tìm bóng dáng người yêu
Khi không có nàng, tiếng hát cô đơn lắm.
Nàng có biết ta đau vì ta phải khoanh tay nhìn số phận
Trong bản phim thì lão thầy bói nói với BKV rằng thứ ngươi tưởng đã nắm chắc trong tay, thực ra không thuộc về ngươi, rồi sẽ mất đi” .có lẽ vì vậy nỗi đau của BKV lúc bấy giờ là ko thể chiến thắng thiên mệnh, ko thể làm gì khác được..” khoanh tay nhìn số phận”, điều duy nhất là giữ lại hình ảnh KT xinh đẹp, mãi bất diệt với thời gian..có lẽ có nhiều ko thích kiểu yêu cố chấp như BKV, nhưng yêu như vậy mới là BKV chứ…Diễn biến nhận định của BKV về cái chết của KT cũng thú vị lắm, “nhiếp phong, Hùng Bá ngươi đã giết KT”, rùi sau đó 12 năm, khi hồi phục trí nhớ BKV nhận ra “ta hại chết người ta yêu thương”, tiếp đó là Bộ Thiên hỏi KT trên linh vị trong từ đường là ai, BKV trả lời “một người ta đã hại chết”
Đó là những cảm xúc còn đọng lại trong Tôi đến tận bây giờ mỗi khi nghĩ về Phong vân, chứ ko phải là những cảnh đánh nhau, đánh riết đến 50 tuổi rồi mà vẫn còn đánh, ko còn nhớ nổi tên nhân vật nữa, Mã Vinh Thành ơi.
Nếu em có thể đọc đến hết bài viết này có lẽ em sẽ hiểu 1 phần vì sao tôi chọn Bộ Kinh Vân là người đại diện cho tôi. Về tình yêu,cách sống, lẫn tình bạn,cực khổ của anh ta ít nhiều tôi cũng có. Chúng ta xa nhau ko phải vì tình yêu tôi ko dành cho em mà chỉ vì ngăn cách giữa tôi và em quá lớn.Ngăn cách dù có lớn đến đâu tôi vẫn có thể vượt qua nhưng còn ngăn cách giữa lòng người thì tôi lại ko thể làm được.Có lẽ trong thời gian này em trách tôi vô tình,lãnh đạm nhưng em có biết tim tôi nhói đau từng ngày.Muốn quan tâm nhưng lại sợ em có tình cảm lại với tôi. Em àh,có lẽ 1 người đàn ông khác sẽ chăm sóc em tốt hơn tôi,thương yêu,nâng niu em hơn tôi. Bản thân tôi giờ đây ko có gì cả,em chọn tôi cũng chẳng đc gì. Có lẽ đây cũng la lời thiết tha cuối cùng của trái tim tử thần. Giờ đây tôi vẫn phải trở về đúng con người ,bản chất lạnh lẽo của tôi. Hy vọng em sẽ có 1 ánh nắng khác sởi ấm cho em và em luôn thành công trong mọi chuyện.Rồi sự việc này cũng sẽ qua. Em sẽ tìm đc người mới. Và biết đâu vẫn còn có 1 "Sở Sở" khác yêu tôi cũng như Sở Sở toàn tâm toàn ý hướng về Bộ Kinh Vân vậy. Tôi xin chào tạm biệt em.
Nhãn:
bkv,
bo kinh van,
nv,
phong van,
phong vân,
thien ha hoi,
thiên hạ hội
cảm động quá a jen ơi cố gắng lên anh nhé
Trả lờiXóa