Chương V : Ma Trưởng Đạo Sinh
Hồi 3:
... Hai đại cường giả ... hai người có trí tuệ đã vượt qua giới hạn của phàm nhân ... thậm chí đã chạm ngưỡng của Thần ...
Mạc Danh Kiếm Pháp và Vạn Đạo Sâm La đều là tuyệt học trong số tuyệt học khó có thể phân cao thấp ... chỉ khác nhau ở một bộ kiếm pháp xuất hiện để cứu thế ... còn tuyệt học kia xuất hiện cũng chưa hẳn là để Diệt Thế ... tuy nhiên kẻ dùng chiêu lại phụ lòng người sáng tạo ra chiêu ...
Luận thực lực khó có thể phân cao thấp ... luận chiến tâm càng khó ... bởi những người đã bước vào cảnh giới xuất thần nhập hóa , thoát tục phàm trần như họ thì đã có thể thu phóng tùy ý ...dĩ ý hành chiêu ...
Cao thấp vốn đã khó phân ... có lẽ thắng bại trận này lại phải phụ thuộc vào lý tưởng và điều họ muốn bảo vệ ...
- Luận về kiếm đạo e là trong thiên hạ bất kì cường giả nào cũng phải cúi đầu xưng thần trước Thiên Kiếm ... tuy nhiên ta đây vẫn mạo muội xin lãnh giáo !!! Đối phương thực lực ra sao Đại Đương Gia cũng không thể đoán được ... nhưng ông ta biết rõ không thể không dốc hết thực lực ..
Nội kình hai bên đã đạt tới đỉnh điểm khiến thiên địa rung chuyển ...
Kiếm chiêu đã tề phát , kiếm lực chứa tu vi một đời xuất ra uy lực quả thật khiến Thiên - Nhân cam bái ...
Kiếm chiêu lăng lệ này của Đại Đương Gia thực sự có thể xưng kiếm trung chi vương nhưng tiếc rằng nó vẫn chỉ là kiếm của nhân gian ... và đáng tiếc hơn là nó lại xuất ra trước mặt Thiên Kiếm ... khác gì múa rìu qua mắt thợ ...
Kiếm còn chưa kịp phát Đại Đương Gia đã lộ vẻ kinh ngạc Duy Kiếm đã bị Mạc Danh Kiếm chặn lại ...
Uỳnh uỳnh nh !!!
Kiếm chiêu tối thượng chạm nhau ... kể từ khi Mộ Ứng Hùng Khí tuyệt giờ mới lại có một thanh kiếm khác khiêu chiến Thiên Kiếm nhưng e là thanh kiếm này chưa đủ sức ...
- Không ngờ ngươi đã đạt cảnh giới " Tâm Kiếm Duy Minh " ... kiếm cảnh hiếm có nhưng tiếc thay lại gây họa cho nhân gian ..
Kiếm chiêu dễ dàng bị kiềm chế khiến Đại Đương Gia mất mặt liền vận kình chống trả ...
" Thiên Kiếm quả danh bất hư truyền ... thật khiến người khác bái phục ... nhưng cao nhất chưa chắc đã là mạnh nhất .. vừa dứt lời kiếm chiêu của Đại Đương Gia bạo phát ...
" Huyền Âm Chi Đạo " ... Duy kiếm đã bị phế nhưng kiếm chiêu của Đại Đương Gia vẫn chưa chịu thôi .. Huyền Âm Chi Kiếm của vạn đạo tuy không phải chân thân kiếm nhưng đối thủ là Thiên Kiếm nên cũng vì vậy mà khiến huyền âm thập nhị sâm la có thể xuất tới tám phần uy lực !!
Tinh hoa của kiếm chiêu trong thiên hạ tích tụ lại mà thành xem ra cũng có đủ tư cách khiêu chiến Thiên Kiếm ... thậm chí có thể khiến Vô Danh bất ngờ ...
- Không ngờ kiếm này có thể tồn tại trong nhân gian ... mở Kiếm Giới quả là họa thiên thu mà ... quả thực quá sai lầm ...
" Oán Phẫn Mạc Danh "
Kiếm chiêu chứa cả nỗi niềm Vô Danh xuất ra ngay tức thời ... kiếm ý đan xen giao chiến thật kinh hồn ... thập nhị kiếm tề phát uy lực thật đáng sợ đã có thể chấn lui Thiên Kiếm !!
- Hảo kiếm ý !!! Tiếp thêm ta chiêu này ... " Kiếm Huyết Phù Sinh "
Oán hận của Kiếm ý trong thiên hạ xem ra chỉ có máu của Thiên Kiếm mới có thể rửa sạch ...
Kiếm chiêu tung hoành bay tứ tán khiến xung quanh không còn gì nguyên vẹn ... vạn vật đều bị kiếm khí cắt nát !!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên ... kiếm chiêu hai bên đã dứt ...
Thiên Kiếm quả khiến nhân gian kiếm thủ bái phục ... huyền âm kiếm đúc kết kiếm ý của cả thiên hạ mới chỉ có thể đấu ngang Thiên Kiếm ...
- Thật không dám nhận !! Nhưng giao chiến với ngươi ta cảm thấy kiếm ý của ngươi vốn có thể thoát khỏi nhân gian cớ sao không thể tiến tiếp ...
- Nguyên nhân là đây ... Đại Đương Gia dứt lời ngay lập tức vận xích hỏa chi đạo lên ... Duy Kiếm Chi Đạo vốn không phải con đường duy nhất ta đi thì làm sao có thể bước lên đỉnh cao ... hỏa kình mãnh liệt áp tới Vô Danh buộc phải vận kình lên chống trả ... nhưng một tay khó đấu hai chưởng khiến Vô Danh đã bị áp đảo ... hỏa kình nhập thể khiến kiếm tâm bị nhiễu loạn , Đại Đương Gia thừa hư mà nhập ... hai chưởng đã đắc thủ ...
- Xem ra ta cũng có phần may mắn .. nếu lúc này Anh Hùng Kiếm trong tay tuyệt ta không có cơ hội này ...
- Bái kiến Hoàng thượng không thể mang binh khí ... nhưng Anh Hùng Kiếm hiện đang ở đây rồi ...
Đại Đương Gia nghe thấy thất kinh rồi đột nhiên tay vô danh biến mất thay vào đấy là Anh Hùng Kiếm tung hoành ... Đại Đương Gia còn đang kinh ngạc thì hắn đã nhận ra mình nông cạn ... ngay lập tức hắn phải trả giá đắt ...
Cảnh mà hắn nhìn thấy cuối cùng chính là Anh Hùng Kiếm ... nhất kiếm đoạt mục ... mắt còn lại của Đại Đương Gia đã bị phế nốt .. hắn kêu lên đau đớn nhảy lui về sau ... nhưng không kịp ... toàn thân hắn bị vạn kiếm xuyên thân ...
" Vạn Kiếm Quy Tông ... Vạn Khí Tự Sinh "
Vạn kiếm ẩn tàng trong người có thể cắt nát hắn ra thành từng mảnh nhưng Vô danh vẫn chưa đoạt mạng hắn ..
- Ta bại rồi ... Thiên Kiếm quả là chí tôn ... sao còn chưa ra tay ...??
- Ta có thể chỉ phế võ công chừa cho ngươi con đường sống ... chỉ cần cho ta biết về Thiên Thu Đại Kiếp ...
- Đơn đả độc đấu với ngươi bởi ta cũng có cái tôn nghiêm của võ giả ... cũng chính và vậy ngươi cũng hiểu câu trả lời của ta rồi đấy ... sỉ khả sát bất khả nhục ...
- Tiếp thêm chiêu này của ta Vô Danh ... sátttt
- Được !! Để ta thành toàn cho ngươi ... Bi Thống Mạc Danh ... đây là kiếm mạnh nhất của ta dùng để tiễn ngươi ... vì ngươi là một cường giả ngươi có gì cần trăn trối ??
- Đa tạ !! Hôm nay ... ta bại tâm ... phục khẩu phục ... ta không còn gì để nói ... bởi thiên thu đại kiếp đã không thể cản rồi ... ta chỉ có thể cho ... ngươi ... biết thêm .. một ít ... đổi lại ... hãy giúp ta Giết Liên Thành Chí thật thê thảm ... đại ca đệ không tự báo thù cho huynh ... thật có lỗi ...
Vô Danh ... nghe kĩ ... đây !!
Một tuyệt thế kì nhân đã lại sắp rời khỏi trần thế ... nhưng ông trời nào đâu có để tâm ... bởi ngay lúc này đây có người đáng để ông ta theo dõi hơn ...
Trở lại Sinh Tử Môn lúc này ... những tia nắng nhạt chiếu xuống tạo nên một khung cảnh thật đẹp ... nhưng mọi thứ ở đây lại đang đối nghịch với khung cảnh thần tiên trên cao ... đây là địa ngục !!
Sinh tử môn tan hoang ... máu tưới đầy mặt đất ...biển lửa cháy rực ... giữa biển lửa là xác của Hỏa Kì Lân ... thật không thể tin được ... cách đó không xa ... trư hoàng cũng không qua nổi kiếp nạn ...
Rắc !!!
Tiếng băng vỡ chợt vang lên cùng một giọng nói ..
- Ngươi xong chưa vậy ??
- Băng kình của Nhiếp Phong đã thương từng mạch kình của ta ... vọng động lúc này chỉ có chết ...
Đã sang ngày thứ tư mà ngươi vẫn chưa trục hết kình ư ?
- Tên tiểu tử Xích Nghê này thật không biết nặng nhẹ ... cỡ ngươi nếu thử nếm chiêu ấy xem xác ngươi còn chút nào không ??? ...
- Xích Nghê ngoài nói cứng nhưng những hình ảnh vừa qua trợt ào về khiến hắn lạnh người ...
Vào cái thời điểm hắn và ma khôi tìm đến chánh tà đạo giết Nhiếp Phong ...
Cường địch trước mặt nhưng Nhiếp Phong không hề để tâm đến mà lại lo cho sự có mặt của trư hoàng trước ...
- Sư phụ .. ngoài thiên ân thành con gặp một kẻ biết dùng sáng đao ... từ lời hắn mà con tìm được tới đây ... không ngờ lại mang phiền phức cho người ...
- Là họa thì không ai muốn , con đừng trách bản thân , hãy toàn lực ứng phó với địch ...
- Chuẩn Nhân Thiên Ẩn ... chúng ta có thể đổi nơi quyết chiến ..? Nhiếp Phong quay sang nói với bọn ta ..
- Khinh công ngươi như vậy nếu muốn bỏ chạy làm sao ta cản ... vừa hay xung quanh đây là vực thẳm mới có thể khiến ngươi tuyệt đường ...
- Sư phụ ta không liên quan ... hãy để ông ta đi ... ta tuyệt không né tránh ...
- Hôm nay không một kẻ nào có thể rời khỏi đây ... chịu chết đi ...
- Được !! Vậy có bản lãnh gì hãy đem ra mà lấy cho được mạng của ta !!! .....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét